Chào bạn quang_khuyen!
Ngay đầu bài bạn để ý mình đã nói rằng: chăm 1 con má trắng mất 2 năm! Nghĩa là qua mùa thứ 3 con chim mới đạt được yêu cầu, vì vậy mà đa số anh em chơi má trắng lên làm hỏng con chim vì ... vội! Thấy chim chơi được nên cứ ép, mà bản chất má trắng là háu đá nhưng nhanh nản. Bu chụp 1 hồi không được gì thì quay mặt, rỉa lông.
Qua cách trình bày của bạn mình đã hiểu, bạn hãy thử như cách của mình. Từ lúc về cho đến khi bắt đầu tập đấu (8~9 tháng) bạn luôn kẹp sát con má trắng với chim thầy, mở áo lồng cả ngày (hành động này đc xem là hữu hiệu để hạn chế sự xông xáo của má trắng). Ngày nào nó cũng thấy chim bên cạnh nên đâm nhàm chán, ko có cảm giác đấu đá.
Sau khi đã hoàn chỉnh về dáng, giọng đó là lúc bạn tập đấu với chim lạ, thời gian kê lồng rất ngắn chỉ để nó học chứ ko phải thấy nó chơi sướng mắt quá nên kéo dài, vì má trắng ko thể đấu lại chim già được, đấu 1 tí thua nó sẽ tìm cách cắn.
Một điểm nữa như mình trình bày trên là vì chim quá thuần. Đừng để má trắng quen người, có những con cứ tìm chủ mà hướng tới, đòi chui ra (vì có người thường thả nó khi nó còn nhỏ).
Tóm lại, tập đấu càng trễ thì cơ hội thành công càng cao, thấy chim sung sức thì kiềm ngay lại chứ đừng để nó hăng lên bu chụp rồi thành tật. Từ nhỏ nó bị ché đè càng nhiều thì lớn lên nó sẽ điềm đạm bớt lại (đó là sự thật mình đã thử nghiệm).
Chúc bạn thành công!
thaphuongkhach